Người ta có hàng ngàn điều để giá như và nếu như:
Nếu ngày mai trái đất vắng thầy
Con chữ hết, dãy số câm, trang sách mất hồn……
Thế nhưng riêng em lại không giá như như vậy vì em biết chắc chắn rằng không bao giờ trái đất vắng thầy; bởi nghề thầy giáo là nghề quan trọng mà bất kì thời đại nào cũng cần có.
Cha mẹ cho ta hình hài còn thầy cô thì cho ta tri thức. Thầy cô là những người cha, người mẹ thứ hai trong cuộc sống của chúng ta không chỉ dạy chữ mà thầy cô tận tâm dạy cả cách làm người, cách đối nhân xử thế, cách dung hòa với mọi thứ…..dạy hầu hết tất cả mọi điều.
Lênin đã từng nói: “Học, học nữa, học mãi”. Tuy nhiên, con đường chinh phục tri thức luôn gặp nhiều khó khăn, chông gai. Trên hành trình ấy, không thể không nhắc đến những người nhà giáo đã ngày đêm miệt mài, tận tụy giúp học trò cập bến bờ thành công của tri thức. Chính vì thế, hằng năm cứ đến ngày 20-11, khắp cả nước lại hướng về những con người thầm lặng ấy để gửi những lời tri ân tốt đẹp nhất. Điều đó đã trở thành một truyền thống quý báu của dân tộc Việt Nam từ ngàn đời “Tôn sư trong đạo”.
Chúng em hiểu và hình dung được vào những ngày hè oi ả hay những đêm đông rét buốt thầy cô không quản gian khổ, vượt qua sự khắc nghiệt của thời tiết miệt mài bên trang giáo án soạn bài để kịp sáng mai đến lớp truyền thụ cho dàn em thơ. Mỗi ngày trôi đi là mái tóc thầy thêm 1 phần bạc,khuôn mặt cô in hằn thêm 1 vết nhăn; đó phải chăng là dấu ấn, màu của thời gian hay là màu bụi phấn như lời bài hát “bụi phấn” của nhà thơ Lê Văn Lộc?!
Thầy cô ơi, một ngày nào đó rồi chúng em cũng sẽ chắp cánh tung bay vạn lối để thực hiện những ước mơ, hoài bão của mình. Những hạt mà thầy cô gieo rồi cũng sẽ nảy mầm và lớn lên. Vươn mình ra thế giới rộng lớn; thế nhưng có một điều chắc chắn rằng chúng em vẫn luôn hướng về mái trường thân yêu__nơi có những người lái đò thầm lặng đưa hàng trăm người lữ khách sang sông. Dù nơi đâu, chúng em vẫn luôn tụ nhắc nhở rằng: ”Hãy cảm ơn ngọn đèn vì ánh sáng của nó nhưng đừng quên người cầm đèn đang đứng trong bóng đêm”
Một mùa nhà giáo nữa lại về trên dất nước Việt Nam yêu dấu, chúng em biết dẫu có nói bao nhiêu đi nữa thì vẫn không nói lên hết sự biết ơn của lớp lớp học sinh qua các thế hệ dành cho các thầy cô. Nhân dịp này, Đoàn-Hội khoa Kinh Tế Quốc tế xin gửi đến quý thầy cô lời tri ân sâu sắc nhất. Trong trái tim mỗi bạn sinh viên luôn thấu hiểu được công ơn của những người thầy người cô. Có nhạc sĩ nào đã từng viết về hình ảnh “Người thầy lặng lẽ đi về sớm khuya, Giọt mồ hôi rơi nhòe trang giấy”. Đúng vậy, thầy cô là những người đưa đò tận tụy, âm thầm , lặng lẽ để sinh viên cập bến bờ tri thức. Họ là người cha, người mẹ thứ hai đồng hành sẻ chia những gian khó, nhọc nhằn của cuộc sống xa nhà với sinh viên. Chính những tình cảm ấy, là động lực để mỗi sinh viên cố gắng học tập và rèn luyện để đạt được nhiều kết quả như hôm nay.
Kính chúc thầy cô sức khỏe và thành công trong sự nghiệp trồng người của mình thầy cô nhé.